(Dân trí) – “Con không nghe lời cha mẹ, trăm đường con hư”, tôi từng nghĩ câu nói ấy chỉ để dạy dỗ con trẻ. Nhưng đến hôm nay, nó lại vang lên trong đầu tôi như một bản án dành cho chính mình.

Bất chấp cưới chồng có nhà ở Hà Nội, tôi phải trả cái giá đắt không tưởng | Báo Dân trí

Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó ở vùng quê lam lũ. Bố mẹ làm nông, quanh năm “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”, chỉ mong nuôi hai chị em tôi học hành đến nơi đến chốn. Cách đây 15 năm, tôi khăn gói ra Hà Nội học đại học rồi ở lại lập nghiệp.

Vừa tốt nghiệp, tôi gặp anh – người chồng hiện tại. Khi ấy, tôi nhìn thấy ở anh sự thật thà, lại có chí, có cả nhà ở Hà Nội. Tôi tự nhủ: “Người đàn ông thế này, mình có thể gửi gắm cuộc đời”. Dù mới quen một năm, bất chấp sự phản đối của bố mẹ, tôi vẫn kiên quyết cưới.

Bố mẹ khi ấy chỉ khuyên tôi nên tìm hiểu thêm nhưng tôi không nghe vì tin tình yêu có thể lấp đầy mọi khoảng cách. Tôi tin mình chọn đúng. Ai mà chẳng muốn nhanh chóng thoát khỏi cảnh thuê trọ chật chội, sáng lo tiền điện nước, tối sợ chủ nhà thúc nợ.

Nhưng niềm tin đôi khi chỉ là một màn sương mỏng, rất nhanh đã tan.

Bước chân vào hôn nhân, tôi ngỡ như mình vừa bước vào ngôi nhà mơ ước. Ai ngờ, đó lại là cánh cửa nhà kho, mà trong đó tôi chính là người giúp việc toàn thời gian.

Chồng tôi có địa vị trong công việc, giao tiếp ngoài xã hội ai cũng khen anh hiền lành, trí thức. Thế nhưng khi cánh cửa gia đình khép lại, anh là một người đàn ông khác, gia trưởng, độc đoán, chưa từng động tay nấu một bữa cơm, rửa bất kỳ chiếc bát nào.

Tôi tự ti về xuất thân nghèo khó, về mức lương khiêm tốn nên cam chịu gồng gánh việc nhà, cơm nước. Tôi còn tự an ủi bản thân rằng, phụ nữ “khéo” nên biết lo toan và đó cũng là cách một người vợ nên làm.

Nhưng càng cố, tôi càng biến thành người quản gia trong chính cuộc hôn nhân của mình.

Ngày tôi mang bầu, sự thật còn cay đắng hơn. Anh không chỉ gia trưởng, mà còn có “thú vui giải trí” bên ngoài. Tôi phát hiện rồi khóc đến cạn nước mắt. Nhưng sau đó, tôi lại im lặng. Vì con, vì sĩ diện, tôi tự nhủ: Chỉ cần anh còn lo cho gia đình, mọi chuyện sẽ qua.

Chồng tôi làm bên IT, ngoài giờ nhận thêm dự án nên thu nhập rất khá. Tôi những tưởng ít ra, tiền bạc sẽ giúp chúng tôi bớt lo toan. Nhưng rồi anh lén rút 40.000 USD (hơn một tỷ đồng) để đầu tư tiền ảo. Kết quả là thua lỗ nặng.

Tôi khuyên can, anh gạt phắt đi. Tôi bắt đầu thấy sợ. Không chỉ vì mất tiền, mà vì thấy rõ trong mắt anh, tôi chưa bao giờ có tiếng nói. Đỉnh điểm là hôm trước, khi tôi chỉ mới nhắc đến chuyện dừng lại, anh không nói không rằng, chạy tới “tác động” mạnh vào đầu tôi 3 cái.

Tôi chưa kịp phản kháng, mọi thứ chỉ thấy hoa mắt, ù tai, trước mắt tối sầm lại. Hai đứa con sinh đôi lao tới ôm chặt chân mẹ, đôi mắt ngơ ngác khiến tôi nghẹt thở.

Hóa ra, “tấm vé đổi đời” của tôi chính là tấm vé khổ sai, lại còn thêm cả đòn roi. Tôi chưa từng nghĩ, người đàn ông tôi từng tin tưởng lại có thể ra tay như vậy.

Bây giờ, tôi đứng trước hai lựa chọn lớn nhất trong cuộc đời mình. Nếu ly hôn, tôi sẽ phải bế hai con nhỏ ra ngoài thuê trọ, với mức lương 12 triệu đồng ít ỏi. Còn không, tôi phải tiếp tục chịu đựng và sống với danh phận người giúp việc toàn thời gian.

Tôi biết, đó sẽ là chặng đường vô cùng gian nan. Nhưng lần này, tôi không còn do dự. Tôi đã viết đơn ly hôn, chuẩn bị dọn ra ngoài. Nhiều người sẽ hỏi: “Sao không cố thêm chút nữa? Vì con, vì gia đình?”. Nhưng tôi hiểu, sự chịu đựng mù quáng không phải tình thương, mà là gông cùm.

Có lẽ, tôi đã sai ngay từ đầu khi bỏ ngoài tai lời khuyên của bố mẹ. Nhưng sai lầm lớn hơn là tiếp tục nhắm mắt đi trên con đường đó. Tôi chọn dừng lại. Không phải vì hết yêu, mà muốn con được lớn lên trong môi trường không có nước mắt và bạo lực.

Người ta bảo, phụ nữ chỉ thực sự mạnh mẽ khi không còn đường lùi. Và hôm nay, tôi mới thấm thía điều đó. Có thể, tôi sẽ khổ cực, chật vật với hai con nhỏ trong những ngày sắp tới. Nhưng ít ra, đó là cuộc đời tôi tự lựa chọn, không còn phải sống trong căn nhà sang trọng mà lòng thì lạnh buốt như đang… đi ở trọ.

Góc “Chuyện của tôi” ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: [email protected]. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.