Tôi chỉ định nấu một bữa cơm đãi bạn của con. Nhưng định mệnh lại dọn sẵn cho tôi một mối tình khiến trái tim ở tuổi gần 50 của tôi lần đầu loạn nhịp trở lại.

Tôi chưa từng nghĩ sẽ yêu người kém mình hơn 20 tuổi, lại càng không nghĩ người ấy là bạn thân của con trai tôi. Nhưng tình yêu, như người ta hay nói, không gõ cửa theo kế hoạch.

Mọi chuyện bắt đầu vào đêm giao thừa cách đây 6 năm. Khi ấy, con trai tôi mời mấy người bạn học quốc tế đến nhà ăn tối. Tôi chuẩn bị bữa cơm Tết tươm tất như thói quen nhiều năm.

Trong số những vị khách trẻ hôm đó, tôi đặc biệt để mắt đến chàng trai người Anh cao lớn, điển trai và nói tiếng Việt trôi chảy. Cậu ấy tên là Jack. Ánh mắt cậu nhìn tôi có điều gì đó rất dịu dàng và chân thành.
Lần đầu gặp bạn thân của con trai, tôi đã biết mình “không thoát nổi” - 1Khoảng cách 20 tuổi không thể ngăn được tình yêu của tôi dành cho anh ấy (Ảnh minh họa: Sohu).

Tôi chỉ nghĩ đó là buổi gặp mặt vui vẻ. Nhưng khi tất cả đã rời đi, chỉ có Jack nhắn tin cảm ơn rồi hỏi thăm tôi liên tục.

Từ những lời chúc dịp lễ, món quà nhỏ gửi qua bưu điện đến những dòng tin hỏi han lúc tôi bệnh. Cậu ấy duy trì liên lạc suốt nhiều năm trời, lặng lẽ mà dai dẳng, giống như nước mưa thấm dần vào đất khô.

Tôi từng trải qua cuộc ly hôn năm 30 tuổi, một mình nuôi hai con. Tôi đã có sự nghiệp riêng, sống trong căn biệt thự yên tĩnh ở rìa thành phố. Tôi không thiếu điều gì ngoại trừ cảm giác được yêu thương. Dẫu vậy, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ mở lòng một lần nữa. Cho đến khi Jack quay lại Việt Nam công tác.

Khi ấy, tôi đã 49 tuổi, còn cậu ấy vẫn trẻ trung, rạng rỡ như lần đầu tôi gặp. Cậu ấy ngỏ lời, tôi cười, nửa đùa nửa thật hỏi: “Cậu định cưới mẹ của bạn mình à?”. Cậu ấy chỉ nhẹ nhàng đáp: “Em không quan tâm tuổi tác. Em chỉ biết rằng, mình nhớ chị”.

Tôi đã từ chối, một, hai rồi 3 lần. Tôi sợ điều tiếng, sợ cái nhìn của người đời, sợ con trai tổn thương. Nhưng điều khiến tôi bối rối nhất là con trai tôi lại ủng hộ mối quan hệ này. “Mẹ chưa từng hạnh phúc trong suốt bao nhiêu năm. Nếu cậu ấy khiến mẹ cười thì mẹ có quyền được yêu”.

Và thế là tôi gật đầu. Chúng tôi đăng ký kết hôn đầu năm nay. Sau đó là những chuyến đi du lịch xuyên các tỉnh thành.

Tôi từng nghĩ tình yêu tuổi trung niên sẽ nhạt nhẽo, chỉ là sự thỏa hiệp. Nhưng với Jack, tôi thấy mình như trẻ lại. Và rồi điều bất ngờ nhất đã đến: Tôi phát hiện mình mang thai.

Tôi bật khóc trong phòng khám không phải vì sợ hãi, mà vì xúc động. Tôi đã chuẩn bị tâm thế sống một mình đến cuối đời. Nhưng nay, cuộc đời lại cho tôi một phép màu.

Khi tôi chia sẻ tin tức đó trên mạng xã hội, tôi không ngờ sẽ nhận về hàng nghìn bình luận trái chiều.

Có người chúc phúc, có người mỉa mai. Có người nói tôi đang dựng chuyện để bán hình ảnh, có người nghi ngờ tôi là “sugar mommy” (phụ nữ lớn tuổi, có kinh tế tốt tìm kiếm mối quan hệ tình cảm với người trẻ hơn) dụ dỗ trai trẻ. Nhưng tôi không cần chứng minh điều gì cả.

Tôi không cố làm ai tin hay giải thích cho câu chuyện của mình. Tôi chỉ muốn sống thật với cảm xúc, với những hạnh phúc mà mỗi ngày tôi được trải qua.

Nhiều người hỏi tôi: “Chị có nghĩ đến việc chuyển sang Anh sống với chồng không? Liệu chị có ngại khi làm vợ của bạn thân con trai?”. Tôi chỉ cười. Vì tôi biết, điều tôi đang có không phải là cuộc tình bồng bột, mà là kết quả của hành trình thấu hiểu, cảm thông và kiên nhẫn suốt nhiều năm.

Tôi đã sống hơn nửa đời người. Giờ đây, tôi mới thực sự biết thế nào là được yêu một cách dịu dàng, không gấp gáp, không ép buộc, không tính toán.

Có thể câu chuyện của tôi sẽ khiến ai đó hoài nghi. Nhưng tôi không viết ra để được ngưỡng mộ hay tán dương. Tôi viết ra để nếu có ai đó đang chênh vênh giữa yêu và sợ hãi, họ sẽ biết rằng đôi khi, tình yêu đến ở lúc ta ít mong chờ nhất, với người mà ta không ngờ nhất. Và khi nó đến, hãy mở lòng và yêu đi.