Theo các bạn, 18 triệu cho một gia đình 4 người ở thành phố thì có phải là quá nhiều?
Tiền của chồng
Quân năm nay 33 tuổi, làm nhân viên kỹ thuật trong một công ty xây dựng. Lương tháng hơn 25 triệu, thêm vài khoản làm thêm thì cũng đủ sống thoải mái. Thế nhưng, mỗi khi nhìn vào bảng chi tiêu mà vợ anh quản lý, Quân thấy bứt rứt, gần 20 triệu ra đi chỉ trong vòng một tháng, để lại cho anh chẳng bao nhiêu. Anh nhẩm tính tiền điện nước, tiền ăn uống, học phí con, rồi vài thứ lặt vặt… tính ra cùng lắm 10 triệu là đã dư dả. Vậy mà vợ anh, Hoa, cứ khăng khăng bảo chi như thế còn là tiết kiệm.
Nhiều hôm Quân ngồi gãi đầu, than thở: Tôi đi làm cật lực mà tiền về chẳng thấy đâu. Chỉ trong vòng một tháng, vợ tiêu gần 20 triệu, tôi thấy choáng. Nào là tiền sữa cho con, tiền học thêm, tiền đi chợ, rồi cả mỹ phẩm, quần áo. Đàn bà đúng là chỉ biết tiêu xài.
Nghĩ đến đây, anh càng bực, nhất là khi muốn dành dụm mua mảnh đất thì trong nhà chẳng tích cóp được bao nhiêu.
Trong lòng Quân nảy ra sự so sánh vợ người ta biết vun vén, chi tiêu có kế hoạch, còn vợ mình thì như nước đổ vào cát. Anh nói ra, nhưng lần nào cũng bị Hoa phản bác, cãi đến mức không ai chịu nhường ai. Quân càng nghĩ càng uất, tự hỏi, rốt cuộc tiền mình làm ra có được dùng đúng chỗ không, hay chỉ trôi theo những khoản vô bổ?
Ảnh minh họa
Túi của vợ
Hoa 30 tuổi, nhân viên văn phòng, thu nhập hơn 10 triệu, góp thêm cùng chồng để nuôi con và lo gia đình. Nghe chồng than vãn vợ tiêu hoang, Hoa thấy tủi thân vô cùng. Cô nghĩ, nếu Quân chịu khó để ý sẽ biết gần 20 triệu mỗi tháng chẳng thấm tháp gì với chi phí sinh hoạt của một gia đình 4 người ở thành phố.
Cô liệt kê rành rẽ 8 triệu tiền học phí và tiền ăn bán trú của con lớn, cộng thêm hơn 1 triệu tiền sữa cho đứa nhỏ. Tiền điện nước, internet, gas, rác… cũng gần 2 triệu. Đi chợ, mua thức ăn hàng ngày, rau thịt cá bây giờ đâu có rẻ, mỗi tháng cũng hết 6 đến 7 triệu. Rồi còn tiền thuốc men khi con ốm, thỉnh thoảng lại tiền quà cáp bên nội bên ngoại. Tính sơ sơ đã vượt 18 triệu, chưa kể quần áo, giày dép cho con khi lớn nhanh như thổi.
Hoa thở dài. Cô đâu có phung phí, cũng chẳng dám mua sắm cho bản thân. Mỹ phẩm chỉ dám mua loại vừa túi tiền, quần áo thì toàn săn sale. Ấy vậy mà Quân vẫn cho rằng cô tiêu hoang, không biết vun vén. Lời trách móc ấy khiến Hoa vừa chạnh lòng vừa tức tối. Cô nghĩ, giá như chồng chịu đặt mình vào vị trí vợ, thử một tháng tự đi chợ, tự lo hết mọi khoản, liệu anh có còn cho rằng gần 20 triệu là quá nhiều không?
Ảnh minh họa
Gia đình của chung
Một buổi tối cuối tháng, khi vừa nhận lương, Quân quyết định ngồi xuống bàn, yêu cầu Hoa ghi rõ từng khoản chi. Anh lấy giấy bút, xăm xăm cộng trừ lại.
Hoa im lặng một lúc rồi mở cuốn sổ chi tiêu. Cô đọc chậm rãi từng khoản, cộng vào thì đúng là 18-19 triệu thật. Hoa vừa tức vừa uất ức bảo chồng tự xem đi, toàn thứ đồ thiết yếu, nào có khoản gì riêng của cô hay cái gì xa xỉ phẩm.
Quân nhìn con số, trong lòng vẫn sôi lên. Anh gằn giọng: “Thiết yếu thì cũng phải tính toán. Đi chợ mà hết 7,5 triệu? Em mua cả siêu thị về chắc? Người ta chỉ tốn một nửa là đủ”.
Hoa nghe vậy thì bật dậy, mắt đỏ hoe cãi lại: “Anh thử đi chợ một tháng xem có hết không! Rau thì tăng giá, thịt cá chẳng rẻ. Hai đứa con ăn mỗi ngày, còn em với anh. Em cắt xén thế nào cũng không dưới 6 triệu. Anh cứ nghĩ em tiêu cho riêng em à hay em lén mua gì ăn một mình hả? Anh thích thì từ tháng sau tự cầm tiền mà cân đối chi tiêu”.
Cuộc cãi vã bùng nổ, một bên là nỗi ấm ức chất chứa, một bên là sự hoài nghi không thể kìm nén. Quân tức tối, ném tập hóa đơn xuống bàn: “Được! Tháng sau anh sẽ cầm tiền. Anh sẽ cho em thấy, 18 triệu là con số quá thừa thãi cho một gia đình.”
Hoa nhìn chồng, nụ cười nửa miệng đầy mỉa mai và cả sự thất vọng. Cô đặt cuốn sổ chi tiêu lên bàn và nói rành rọt: “Vậy thì tốt. Anh cứ cầm tiền mà chi tiêu. Từ giờ đến cuối tháng, em sẽ không đụng vào một xu. Anh lo cho gia đình đi.”
Một tháng “cầm trịch” của Quân
Tháng đầu tiên cầm tiền, Quân hùng hồn tuyên bố sẽ làm một cuộc cách mạng chi tiêu. Anh sẽ cắt giảm những thứ “không cần thiết” và chứng minh cho Hoa thấy việc tiết kiệm là hoàn toàn có thể.
Đầu tiên là chuyện đi chợ. Quân nghĩ đơn giản, mua đồ ở chợ truyền thống sẽ rẻ hơn siêu thị. Nhưng anh không ngờ, mỗi lần đi chợ là một lần “đau đầu”. Mua thịt cá ở hàng này, rau ở hàng kia, vừa tốn thời gian, vừa mất công mặc cả. Hơn nữa, anh chỉ biết mua những thứ cơ bản mà không biết cách mua để chế biến thành những bữa ăn phong phú, hợp khẩu vị cả nhà. Cả tháng, con lớn than “ba nấu món nào cũng giống nhau”, vợ thì ăn lấy lệ. Chỉ riêng tiền thực phẩm, Quân tính đi tính lại vẫn thấy ngót nghét 6 triệu, không khác gì Hoa chi tiêu.
Tiền học phí và các khoản lặt vặt cho con mới là cơn ác mộng. Khi Hoa cầm tiền, mọi thứ đều được đóng đúng hạn, giấy tờ gọn gàng. Quân thì luống cuống, hết quên tiền học thêm, lại nhầm tiền sữa. Có lần, cô giáo gọi điện nhắc tiền học, anh mới tá hỏa đi nộp. Thằng lớn cần mua sách giáo khoa, anh đi tìm khắp các hiệu sách mà không có, cuối cùng phải nhờ Hoa đặt hộ.
Tiền điện, tiền nước, tiền gas cũng là một gánh nặng khác. Bình thường, chỉ cần đến ngày, Hoa sẽ tự động chuyển khoản. Giờ đây, Quân phải tự mình nhớ, tự mình thanh toán. Có lần anh bận việc, quên không đóng tiền điện, đến lúc mất điện mới hốt hoảng đi nộp.
Chưa kể, hàng tá những khoản không tên khác phát sinh: tiền mừng sinh nhật, tiền đám cưới, tiền thuốc men khi con ốm, tiền sửa vòi nước… Quân cứ nghĩ chỉ là những khoản nhỏ, nhưng khi cộng dồn lại, chúng trở thành một con số khổng lồ.
“Bảng chi tiêu” bất ngờ
Tháng lương tiếp theo, Quân thất thần nhìn tài khoản. Sau khi trừ đi 18 triệu tiền chi tiêu, tài khoản của anh chẳng còn bao nhiêu. Cầm trên tay cuốn sổ ghi chép nguệch ngoạc của mình, anh bắt đầu so sánh với cuốn sổ chi tiêu chi tiết của Hoa.
Anh giật mình khi thấy Hoa đã ghi rõ từng đồng: 125.000 đồng tiền rau, 150.000 đồng tiền thịt, tiền học phí 3 triệu, tiền sữa 1,2 triệu… Mỗi khoản chi tiêu của cô đều có lý do và nằm trong kế hoạch. Trong khi đó, cuốn sổ của anh chỉ là những con số ước lượng chung chung, không có sự tính toán rõ ràng. Hóa ra, 18 triệu mà anh tưởng “thừa thãi” lại là sự chi tiêu hợp lý đến từng đồng, đến mức không thể cắt giảm thêm được nữa.
Quân ngồi thừ người. Anh chợt hiểu ra, 18 triệu không phải là “tiền tiêu hoang” mà là kết quả của sự tỉ mỉ, tính toán và cả những hy sinh thầm lặng của vợ. Hoa đã phải vất vả thế nào để cân đối từng bữa ăn, từng khoản chi để gia đình có một cuộc sống đủ đầy, tươm tất.
Cuối tháng, Quân lặng lẽ cầm cuốn sổ chi tiêu của mình, đi đến phòng làm việc của vợ. Anh đặt cuốn sổ xuống trước mặt Hoa, giọng nói đầy sự hối lỗi: “Anh xin lỗi. Anh đã sai rồi. 18 triệu không phải là nhiều, mà là quá hợp lý cho gia đình mình. Anh xin lỗi vì đã không tin em và đã nói những lời làm tổn thương em.”
Hoa nhìn chồng, ánh mắt không còn sự mỉa mai mà thay vào đó là sự thấu hiểu. Cô cầm tay chồng, giọng nghẹn lại: “Em không cần anh tin em, em chỉ cần anh hiểu cho em thôi.”
Từ đó, Quân không còn than vãn chuyện tiền bạc. Anh chủ động hỏi vợ về các khoản chi tiêu, cùng vợ lên kế hoạch tích lũy cho tương lai. Anh nhận ra, tiền bạc chỉ là phương tiện, điều quan trọng là cả hai đã học được cách thấu hiểu, tôn trọng và tin tưởng nhau, để cùng nhau vun đắp một tổ ấm thực sự.
News
Trời ơi gia đình cả 4 người thư;;ơ;;ng v;;o;;ng ở Hà Tĩnh: Nguyên nhân quá x;;ót x;;a
Một gia đình được phát hiện trong tình trạng 2 người lớn đã tử vong, 2 trẻ em ngất xỉu…
Giám đốc Tổng đại lý của hãng bảo hiểm lớn tại Việt Nam vừa bị b;ắ;t tạm gi;a;m rồi: Hàng nghìn tỷ của người dân gửi vào đây sẽ thế nào?
Ngày 27/8, Cơ quan CSĐT Công an TP.HCM cho biết, đang thụ lý điều tra vụ án “Lạm dụng tín…
Toàn bộ người dân đi xem diễu binh, diễu hành 2/9 chú ý: CA Hà Nội cảnh báo 1 việc hệ trọng
Công an Hà Nội cảnh báo khẩn tới tất cả người dân, nhất là những ai mang theo trẻ em…
Cái kết xứng đáng cho những người kê ghế nhựa, trải bạt cho thuê trục lợi
Ngay trước thềm sự kiện A80, Công an Văn Miếu đã mạnh tay xử lý tình trạng bán ghế giữ…
Công an Hà Nội cảnh báo khẩn tới tất cả người dân đi xem diễu binh, diễu hành 2/9
Công an Hà Nội cảnh báo khẩn tới tất cả người dân, nhất là những ai mang theo trẻ em…
Nữ nghệ sĩ giữ chức Viện trưởng, lấy chồng giàu có kém 11 tuổi là học trò, cuộc sống hiện tại viên mãn mà ai cũng ước
Dù cuộc tình trải qua nhiều sóng gió, thăng trầm nhưng sau hơn 1 thập kỷ bên nhau, cặp đôi…
End of content
No more pages to load