Phát hiện rau trong vườn thường xuyên bị bẻ trộm lúc cả nhà đi vắng, tôi quyết định bí mật lắp camera để theo dõi. Những ngày đầu, camera chỉ ghi lại vài hình ảnh mờ mờ của một người lẻn vào vườn lúc sáng sớm. Tôi kiên nhẫn chờ đợi, và rồi một ngày, sự thật khiến tôi chết lặng.

Hôm đó, tôi mở camera để kiểm tra thì sững sờ khi thấy chị dâu – người vốn hiền lành, luôn tần tảo vì chồng con – đang thân mật với gã hàng xóm, chính là kẻ thường xuyên hái trộm rau nhà tôi. Họ cười nói, ôm ấp ngay giữa vườn, như thể chẳng sợ ai phát hiện. Tôi bàng hoàng, không thể tin nổi người chị dâu mà cả nhà luôn tin tưởng lại có bí mật động trời như vậy.

Bỏ qua chuyện vườn rau, tôi quyết định không để mọi chuyện chìm xuồng. Tôi gọi điện cho anh trai, giọng bình tĩnh: “Anh về nhà em ngay, có việc gấp lắm.” Tôi không hé lộ gì thêm, chỉ muốn anh tận mắt chứng kiến sự thật. Khi anh trai về đến nơi, tôi mở đoạn ghi hình từ camera. Anh sững sờ, mặt tái mét, không thốt nên lời khi thấy vợ mình đang tình tứ với gã hàng xóm.

Chưa dừng lại ở đó, tôi lặng lẽ điều tra thêm và phát hiện một sự thật kinh hoàng hơn: đứa con trai mà anh trai tôi yêu thương, nuôi nấng bấy lâu nay hóa ra không phải con anh, mà là con của gã hàng xóm. Tôi không trực tiếp nói ra, mà để anh tự tìm hiểu. Khi sự thật vỡ lở, anh trai tôi như sụp đổ. Chị dâu quỳ xin tha thứ, nhưng niềm tin đã vỡ vụn. Gã hàng xóm thì lẳng lặng rời đi, không dám đối mặt.

Từ một vụ trộm rau tưởng chừng nhỏ nhặt, cả gia đình tôi rơi vào sóng gió. Tôi không biết liệu mình làm vậy có đúng không, nhưng tôi không thể để anh trai sống mãi trong sự dối trá.