Tôi lập gia đình ở tuổi 28, khi tình yêu vừa đủ chín để đi đến hôn nhân. Bố mẹ hai bên đều ủng hộ, ai cũng mừng cho chúng tôi. Tôi từng tin rằng, chỉ cần vợ chồng yêu thương nhau thì khó khăn nào cũng sẽ vượt qua. Nhưng hôn nhân, đặc biệt là quãng thời gian sau sinh, đã cho tôi nhiều trải nghiệm vừa ngọt ngào, vừa cay đắng.
Khi mang bầu, gia đình chồng hân hoan ra mặt vì chồng tôi là con trai cả, được kỳ vọng có cháu đích tôn. Nhưng với tôi, đó là quãng thời gian đầy mệt mỏi: nghén nặng, gầy rộc, đi làm thì cố gắng cầm cự. Chỉ có mẹ đẻ thường xuyên xuống chăm sóc, nấu cho tôi từng bát cháo, bát canh chua dễ nuốt.

Khoảnh khắc ôm con trong vòng tay, tôi vừa hạnh phúc vừa trào nước mắt sau những ngày ở cữ đầy áp lực. Ảnh minh họa
Mẹ chồng cũng thương tôi, nhưng theo kiểu “ngày xưa”, ép tôi uống nước lá, ăn những món dân gian. Tôi nhiều lần khóc thầm vì ngột ngạt, nhưng vẫn cố chịu để không làm bà phật ý.
Ngày sinh con, tôi đau đớn tưởng ngất đi, nhưng giây phút nghe tiếng khóc chào đời, tôi vỡ òa hạnh phúc. Con trai kháu khỉnh, khiến cả nhà nội ngoại vui mừng. Mẹ chồng càng cưng cháu hơn ai hết.
Thế nhưng, những ngày ở cữ tại nhà chồng mới thực sự là “thử thách”. Bà nghiêm ngặt cấm tôi tắm gội, không cho dùng điện thoại, ngày nào cũng bắt ăn gà hầm, móng giò đến mức tôi sợ phát khóc. Chồng thương nhưng bận rộn, mọi chuyện đều phải theo lời mẹ chồng. Tôi không trách, chỉ thấy ngột ngạt.
Khi tôi vừa hồi phục, mẹ chồng gọi riêng, trao cho tôi cuốn sổ tiết kiệm 2 tỷ đồng, kèm điều kiện: “Mẹ cho cháu, coi như của hồi môn sau sinh. Nhưng con phải hứa, dù thế nào cũng không được đưa cháu về ngoại sống. Cháu đích tôn phải lớn lên ở nhà này.”

Cuốn sổ tiết kiệm 2 tỷ đồng bất ngờ từ mẹ chồng khiến tôi chết lặng, cảm giác như bị ràng buộc bằng tiền. Ảnh minh họa
Tôi chết lặng. Đêm ấy ôm con, tôi khóc. Tôi sinh con đâu phải để đổi lấy tiền và điều kiện. Hôm sau, tôi để lại sổ tiết kiệm cùng mảnh giấy: “Con cần nuôi con bằng tình yêu chứ không phải bằng điều kiện”, rồi ôm con về ngoại.
Ở nhà mẹ đẻ, tôi thấy lòng nhẹ nhõm, con trai khỏe mạnh, bú ngoan ngủ ngoan. Một tuần sau, chồng tìm đến, anh ôm tôi và con, nói sẽ giải thích để mẹ hiểu rằng tình thân không thể gắn với ràng buộc.
Cuối cùng, mẹ chồng tôi xuống ngoại, mang theo nồi cháo gà, vừa khóc vừa nói: “Mẹ xin lỗi, mẹ chỉ sợ mất cháu thôi. Tiền không quan trọng, chỉ cần mẹ con con bình an”. Tôi xúc động ôm bà, nhận ra rằng ai làm mẹ cũng có nỗi lo riêng, chỉ là cách thể hiện khác nhau.
Giờ nhìn con ngủ an lành trong vòng tay, tôi thấy mình đã có tất cả. Với người mẹ, không gì quý giá bằng tình yêu thương và sự cảm thông.
News
Xin vĩnh biệt người nhạc sĩ nổi tiếng của làng nhạc Việt Nam
Thế Hiển – nhạc sĩ của các ca khúc về người lính, tác giả “Nhánh lan rừng”, “Tóc em đuôi…
Cô dâu Thu Sao đã bỏ chồng Hoa Cương, liên tục xuất hiện tình tứ cạnh các thanh niên trẻ tuổi, lên đồ sành điệu nhưng vẫn da diết nhớ chồng cũ
Chỉ sau thời gian ngắn, bài đăng mới đây của chị Sao nhận về gần 10 nghìn lượt cảm xúc,…
Ngỡ ngàng số tiền Trấn Thành, Trường Giang ủng hộ cho bà con vùng bão lũ: Ai làm lại các anh?
Dàn nghệ sĩ Việt đã có hành động nhanh chóng san sẻ những khó khăn của bà con bị chịu…
Tình hình đáng lo của Phương Oanh, vừa mới lấy Shark Bình được 2 năm thôi mà…
Chuyện gì đang xảy ra với Phương Oanh? Phương Oanh là gương mặt nhận được nhiều sự quan tâm trong Vbiz,…
Bão số 10 càng gần bờ càng mạnh, chỉ còn cách Đà Nẵng 100km; Huế cấm người dân ra đường
Sáng 28/9, bão số 10 Bualoi duy trì cấp 12, giật cấp 15, cách Đà Nẵng 130km, cách Bắc Quảng…
Thông báo khẩn về cơn bão mạnh Bualoi
Thứ trưởng Nguyễn Hoàng Hiệp chỉ đạo phải cấp bách di dân khỏi vùng nguy hiểm, hoàn tất trước 17h…
End of content
No more pages to load
